nói với tôi: – Anh ơi! Em muốn đứng xuống, anh đừng buông em ra nhé! Hi Hi – ỪmĐể anh níu giữ cho, em cứ đứng đi Khi Ngọc Sương vừa đứng được nhưng hai bàn chân của cô ấy chưa có chạm đất vì nước vẫn còn sâu chỉ có tôi là đứng tới đất mà thôi, bất ngờ cô ấy choàng hai cánh tay qua cổ tôi rồi hôn tôi ngấu nghiến, cô ấy hôn mãnh liệt và nói lời thầm thì: – Anh, anh ơi! Em khó chịu quá! Mình làm đi anhAnh ơi! Ưm Ưm – Hông được, em bình tĩnh lại đi, mẹ em biết thì sẽ hông vui đâu, vì anh đã hứa là