háng tôi. Trường há mồm đớp gọn buồi tôi, bú say sưa. Đầu Trường nhấc lên hạ xuống để buồi tôi chạy ra chạy vào miệng Trường. Xuân đẩy Trường ra, cúi xuống thay Trường tiếp tục bú. Tôi nứng lên hết sức, máu dồn nhiều hơn về buồi tôi. Buồi tôi căng ra tưởng như sắp rách đến nơi. Xuân chợt nhả buồi tôi ra, bảo Trường đứng dậy. Buồi Trường không còn mềm nữa nhưng cũng chưa hẳn là đã cứng. Nó lửng lơ nửa như dựng lên, nửa như gục xuống. Xuân nhoài người ra, ngậm buồi Trường, vừa sục vừa bú Chẳng mấy