mưa tầm tã, cái chòi vịt giữa đồng là nơi trú ngụ lý tưởng cho những ai lỡ độ đường, rời nhà Phấn khá muộn nên Nụ đã không thể tránh khỏi cơn mưa, chiếc áo bà ba ướt sũng dán vào người làm cô vừa lạnh vừa khó chịu, lúc đó một người đàn ông cũng ướt sũng chạy vào chòi, người đàn ông có khuôn mặt xương xẩu và rám nắng, chiếc áo trên người hắn dán vào người in hằn từng bắp thịt vồng cao lực lưỡng và gân guốc. Vừa vào chòi ánh mắt người đàn ông đăm đăm ngó Nụ từ đầu đến chân, lúc này cô mới nhớ cái