buồng trứng. Rồi sau đó điều trị tiếp cho bên còn lại. Hóa ra thời gian qua em đã bị đau bụng, nhưng cứ nghĩ là bình thường, cũng không nhắc gì cho tôi biết. Tôi lại tự trách mình đã không quan tâm em nhiều. Nhìn em nằm viện tôi thương em lắm. Làm xong các thủ tục, trước khi bước vào phòng mổ, tôi nắm chặt tay em như muốn bảo có anh đây, em đừng lo. Nhưng tôi nhìn thấy trong đôi mắt của em đầy sầu não. Thời gian mổ, tôi và con bé ngồi ngoài lo lắng, tôi mua cho nó 1 chai nước, bảo nó uống rồi