trong lớp Khánh Huyền chỉ thấy Quân là người mình có thể chơi được vì cậu ta biết “ăn nói” hơn những bạn khác nhiều. Nói chuyện với Quân, Huyền thấy hợp hơn những người khác. Hình như biết được Khánh Huyền có cảm tình với mình nên Quân càng ra sức “tấn công”. Lâu dần, hai người đã trở thành một đôi bạn thân thiết, có phần quá mức bình thường. Nhiều lúc Khánh Huyền tự hỏi có phải mình và Quân có phải là một “đôi” không? Cô thấy hơi buồn cười khi nghĩ đến khi ở ngôi trường cũ cô chưa có “người nào”