phi vụ làm ăn, những cắp tiền mặt nặng trĩu tay, chỉ tôi và sếp biết. Sếp còn bảo, anh em làm chung lâu nên hiểu nhau, chứ để con mụ già nó biết, nó đụng vào sếp không thoải mái. Nói con mụ già sếp chứ mụ ấy mới giữa đầu 3 thôi, khuôn mặt không thanh tú nhưng phúc hậu, dáng người không mảnh khảnh nhưng lại cân đối, đôi mắt có hồn như nhìn được mọi thứ, nhất là chất giọng nhẹ và ngọt như mía lùi. Tôi không ít lần suýt vạ miệng vì cái khí chất và chất giọng ấy, may mà không báo sếp. Có lẽ do quản