quán ăn, gọi cho em những đồ dễ ăn, vì tôi biết em mệt nên chỉ ăn được những món nhẹ nhàng. Ngồi nói đủ thứ chuyện với nhau. Nhìn em rất mệt mỏi, nhưng khóe mắt lại vui lạ thường. Bỗng em hỏi tôi. Sếp Dũng thế nào rồi anh? Không có gì em, sếp ít đến công ty hơn thôi. Em tính lên công ty sẽ bảo với anh không làm cho sếp nữa? Tôi ngạc nhiên… Ủa sao em lại bảo thế? Có vấn đề gì à? Vâng. Nhưng việc này anh phải nghe em kỹ, em cũng không chắc lắm, nhưng em thấy sếp không đáng tin. Anh làm với