mất cả hơn 4 tiếng cho 150km. Phải đi vòng qua vài con đồi nhỏ, hỏi thăm địa chỉ nhà thì mới tìm thấy. Ngôi nhà lợp mái ngói nhỏ, có 3 gian nhà, tường rêu xanh. Cổng không khóa mà để hờ hững, vài con gà chạy nhảy lung tung khi tôi bước vào. Hắng giọng thật cao để hỏi xem có ai ở trong nhà không? Một người phụ nữ trung niên bước ra hỏi thăm. Hóa ra đây là mợ em, có vẻ còn trẻ nhưng do lam lũ quá nên nước da sần lại, nhăn nheo hơn. Ai vậy? Dạ cháu chào cô, cháu đến tìm Hoa ạ. Cháu bạn của Hoa