hổi, lấm tấm mồ hôi của nàng. Họ cứ nằm yêu như thế, tận hưởng cảm giác tuyệt vời bên nhau, không ai muốn rời xa nhau. “Anh… chúng ta làm sao đây…” Ông Long thực sự không biết phải trả lời câu hỏi của nàng như thế nào. Ông chỉ mở miệng cắn nhẹ lên ngón tay nàng, ông cũng đang nghĩ vấn đề này, nhưng vẫn chưa biết phải làm như thế nào. “Trinh à, anh cũng không biết phải làm sao. Chỉ biết rằng anh không thể sống thiếu em.” Ông Long nói xong, hôn nhẹ lên trán Ngọc Trinh. Ông nói: “Anh không thể sống