cô. – Sáng nay bọn anh sẽ đóng đủ hàng để mai lên đường. Em đi chợ làm vài món ngon tối nay mình làm tiệc tiễn khách nghe. Nghe Tài nói xong Phấn chợt thấy nhẹ nhỏm như trút đi một gánh nặng khó chịu vì như vậy có nghĩa là cuộc sống thường nhật lại trở về, cô mỉm cười phẩy nhẹ vào tay chồng nói: – Được rồi! Lại vài món nhậu cho các ông chứ gì? – Em nấu món nhậu giỏi nhất cái xã này mà. Đúng không anh Tư. Tư Lắm đang đứng ở cửa cười khì gật đầu: – Chắc chắn là vậy rồi! Trời đã gần trưa, cái nóng